YAHOO, CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ
Yahoo đang “giãy chết”. Toàn bộ làng công nghệ đều thừa nhận điều đó. Nhưng nếu không coi Yahoo là một công ty, mà nhớ đến nó như kỷ niệm của một thời kỳ, thì cũng có bao nhiêu cảm xúc ùa về…
Tuần này, thế giới xôn xao với tin Yahoo đang lên kế hoạch chi ra 1,1 tỷ USD để mua lại mạng Tumblr. Năm ngoái, cái mạng Tumblr (mà rất ít người Việt Nam biết) này chỉ có doanh thu 15 triệu USD. Hiểu nôm na là các nhà xung quanh đã có xế hộp đi hết, mà Yahoo không thể tìm được một cái xe hơi cho mình, đành bỏ ra tới 1 tỷ đồng để mua cái… Honda mà đuổi theo. Một sự tuyệt vọng cùng cực.
Yahoo đã bị Google và Facebook bỏ lại ra sao thì những người dùng Internet Việt Nam biết cả, chẳng cần phải phân tích nữa. Nhưng dù thế nào, cái chết được báo trước của Yahoo vẫn sẽ khiến cho nhiều người hoài tiếc: Có cả một thế hệ thanh niên đã ăn uống, ngủ nghỉ bên cạnh cái màn hình máy tính cùng Yahoo.
Nhắm mắt lại cũng tưởng tượng được ra một kịch bản quanh cái “cửa sổ chat” của ngày xưa ấy, mà cũng chẳng xưa lắm, mới từ hơn một thập kỷ đổ lại đây vài năm thôi.
Bạn dep_trai_ma_ngheo2002 nói chuyện với bạn gaiquexinhgai911, câu đầu tiên là: “22222”, câu thứ hai là “mình làm quen nhé”, câu thứ sáu thứ bảy gì đấy là “bạn có webcam không?”. Rồi đến câu thứ một nghìn, một vạn, họ đã chia sẻ với nhau gần như mọi suy nghĩ của mình, từ chuyện con mèo ngố hôm nay biếng ăn, cho đến cả chuyện tớ đang khóc đây, vừa cãi nhau với mẹ.
Bạn dep_trai_ma_ngheo ấy, mười năm sau có thể đã là một người đàn ông có sự nghiệp, hàng sáng thức dậy ăn đồ ăn sáng của bạn gaiquexinhgai nấu, rồi lái xe đưa con đi học. Thỉnh thoảng, dep_trai_ma_ngheo giở iPhone ra để lướt facebook và check mail. Anh cũng không còn nhu cầu sử dụng Yahoo nữa.
Bạn long_mai_mai_yeu_huong nhảy vào chat với bạn thanh_huong38. Tại sao hôm nay em tránh mặt anh? Em có biết anh đã đứng dưới mưa chờ em ngoài cổng trường suốt hai tiếng không? Im lặng. Rồi ngần ngại, thanh_huong38 is typing… Mình chia tay thôi anh ạ.
Mười năm sau, Thanh Huong Nguyen kết bạn với Tran Long trên facebook, rồi họ hẹn nhau đi cà phê. Em vừa đọc lại mấy đoạn chat ngày ấy anh ạ, Yahoo vẫn lưu hết. Ừ, thỉnh thoảng anh cũng đọc lại. Có một thời thanh niên mình nhiều cảm xúc nhỉ. Bây giờ sắp già hết cả rồi, cháu nhà em định xin vào trường nào, anh cũng có quan hệ ở mấy nơi đấy.
Nhiều mối tình đã đi ra từ những chat room, hoặc từ Blog 360. Rất rất nhiều. Có những bạn đã quen nhau rồi, nhưng yêu nhau vì những đêm thức trắng chat cùng nhau, thỉnh thoảng tắt màn hình nhảy lên giường trùm chăn vì mẹ vào kiểm tra, hoặc thỉnh thoảng nhắn tin: “Mai nhé. Bố tớ rút modem ra rồi”.
Có những bạn đã làm quen với nhau trên ấy, rồi gặp ngoài đời. Có cả những mối tình xa xứ, từ khi quen đến lúc cưới, số lần gặp đếm trên đầu ngón tay, tình yêu được nuôi dưỡng bằng Yahoo Messenger.
Thế mà Yahoo bây giờ đã tàn lụi. Chẳng còn ai dùng Yahoo nữa. Người ta không thể níu giữ nó mãi, bạn dep_trai_ma_ngheo không thể mỗi ngày chat với gaiquexinhgai như ngày xưa để ủng hộ cho công ty ấy, dù họ vẫn trân trọng kỷ niệm lắm.
Kỷ niệm chắc là thứ sinh ra để trôi đi. Yahoo cũng trôi đi như là những điệu nhạc của Boyzone, Backstreet Boys hay là Đan Trường, một thời kỳ người ta đã sống và yêu trong những thứ ấy, bây giờ nhìn lại không thể có được cảm xúc cũ nữa.
Và chắc là chỉ có trôi đi thì kỷ niệm mới giữ được sự đẹp đẽ và tinh khiết của mình.
Đức Hoàng (Docbao.vn)